Tuệ Đô là kinh thành của Bắc Viễn, có thể xem là phố thị bậc nhất ở phươngBắc. Đất nước này thờ bái Thủy Thần, mỗi năm đều có các lễ hội liên quan đến nước. Ví như ngày hội tát nước. Người ta đem nước đỗ ra đường, nhảy múa hát hò trong các vũng động, làm nước bắn vào nhau tung tóe. Thầndân Bắc Viễn tin rằng đây là hành động nói lên sự yêu mến của họ đối với Thủy thần, nhờ đó sẽ được Thủy thần bảo hộ, quốc thái dân an.
Bắc Viễn là một tiểu quốc đầy sông hồ, riêng Tuệ Đô đã có tới 15 con sôngchảy qua, mà giao điểm của chúng đều nằm ở một cồn đất lớn. Trên cồnngười ta đắp đá xây đền thần. Nước ở chỗ này chảy xiết và hỗn loạn, rơixuống rất khó toàn mạng, vì vậy cho đến nay vẫn chưa xây được một chiếccầu vững chắc bắc qua cồn đá.
Khi sư đồ Tố Linh đến Tuệ Đô thì cũng vừa lúc hoàng hôn buông xuống. Cácquán trọ đến giờ cao điểm nên tấp nập người. Sau khi hỏi qua 4- 5 chỗ,cuối cùng họ tìm được một phòng ở Mạc Túc. Về vấn đề vì sao là một phòng thì có nhiều nguyên do rất ư hợp tình hợp lý. Thứ nhất là tiết kiệm.Hành trình đến Tuệ Đô dài 7 ngày trời, tiêu tốn không ít bạc. Nói ra thì rất buồn cười, người tu tiên như họ mà phải dùng 7 ngày để đến nơi, nếu để ai biết thì sẽ cười thúi mũi. Cũng vì họ không có phương tiện dichuyển. Đồ đệ các môn phái sau khi đắc đạo đều được lựa chọn một phápbảo. Chủ yếu là kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-van-hoa/129360/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.