Nàng là Chu Thái Diễm, trưởng công chúa của Tuyên Thành quốc, hiệu là Phù Vân. Từ nhỏ nàng đã lưu lạc bên ngoài, đến năm 8 tuổi mới được đón vào cung. Mẫu thân nàng vốn là một nữ nhân chốn nhân gian, phụ hoàng gặp gỡ bà trong một chuyến du ngoạn về phía nam. Sau này bà bệnh nặng, trước khi bà qua đời, sợ nàng không có người nuôi dưỡng đành giao cho ta tín vật đính ước trước kia bảo ta đi tìm phụ hoàng. Ông trời quả không phụ lòng người, cuối cùng nàng cũng đã lấy lại được thân phận, phụ hoàng phong nàng làm Trường Lạc công chúa.
Năm nàng 12 tuổi, lần đầu tiên nàng gặp y. Y là Hứa Ngọc, đại thiếu gia của đại học sĩ Hứa Bình Lâm. Y là bằng hữu thân thiết của thái tử ca ca. Nàng vẫn thường lén lút đến xem y và thái tử ca ca đọc sách, đá cầu. Nàng biết y rất giỏi. Nàng thường thấy thái tử ca ca tán dương y trước mặt phụ hoàng. Nàng rất ngưỡng mộ y. Trên cả ngưỡng mộ, nàng cảm kích y. Y gặp nàng vẫn hành lễ rất quy củ, không bao giờ chế nhạo nàng. Nhưng những lúc không có ai, y xoa đầu nàng, còn gọi nàng là Diễm nhi.
Nàng biết y cũng thích nàng, cũng muốn cưới nàng làm thê tử. Nàng cứ nghĩ là thế, và chắc chắn là thế. Nhưng lúc đó nàng quá non nớt, đối với nàng, y như một dòng suối ấm chảy qua trái tim nàng, an ủi vỗ về nàng. Để rồi khi chỉ hôn được ban xuống, y phải lấy tỉ tỉ của nàng làm thê tử. Đôi lứa bị chia lìa, lúc bấy giờ nàng mới biết đoạn nhân duyên này là khắc cốt ghi tâm, cả đời cũng vĩnh viễn không quên được…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.