Vài ngày sau, Lâm quản gia tìm đến Cố Phán, nói là thiếu gia muốn cô đến thư phòng, có việc cần hỏi cô.
Cố Phán bình thường không có việc gì liền ở trong phòng ôm máy tính, lúc ăn cơm đều là ăn cùng các người hầu trong biệt thự,, cho nên trừ ngày đầu tiên nàng vụng trộm chạy tới nhìn Minh Tiềm, mấy ngày nay bọn họ căn bản không gặp nhau. Cô chỉ biết là từ khi con trai của Xuân Đường trở về, chủ nhà xung quanh mỗi ngày cứ như đến lễ, lục tục có thật nhiều người đến chào hỏi, nhìn qua không giàu cũng sang, thỉnh thoảng còn có xe chính phủ ngừng ở bên ngoài.
Nhưng cô cũng biết, với thân phận của cô trước mắt, con trai của Xuân Đường sớm hay muộn cũng tìm cô nói chuyện, nay chuyện cuối cùng đã tới,cô lại có điểm không yên, người kia nhìn rất xấu tính, cô không am hiểu cách giao tiếp với người khí thế mạnh mẽ.
Sau khi sửa sang lại quần áo, Cố Phán đánh bạo đi đến thư phòng.
Hít sâu một hơi, khe khẽ gõ cửa phòng, từ bên trong truyền ra thanh anh nam tính dễ nghe lại lạnh lùng gọi cô đi vào.
Mở cửa ra, Cố Phán liếc mắt một cái liền thấy nam nhân đang ngồi ở bàn làm việc nói chuyện điện thoại, ánh mắt khi có khi không nhìn về phía màn hình máy tính..
Minh Tiềm ngẩng đầu, nhìn cô, hai tròng mắt như có ánh sáng, dùng tay làm cử chỉ mời ngồi.
Cố Phán vốn muốn đóng cửa, nghĩ nghĩ, lại đem cửa mở rộng ra, ngồi vào ghế sofa trong thư phòng, hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-tu-tong-tu/174299/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.