Một bữa cơm tối khiến hai cha con nhà họ Vu thỏa mãn mà trở về, bọn họ tặng quà cho nhà Ninh, nhà Ninh cũng đem quà tặng cho họ mang về, có qua có lại.
Trước khi lên xe, Vu Dương hai tay nâng hồng bao tối nay nhận được giao cho Vu Phong, “Anh ơi, cho anh này.”
Vu Dương tự động dâng lên tiền mừng tuổi, Vu Phong bất động thanh sắc mà nhận lấy, sau đó chỉ số tâm tình của anh lại nhích nhích nhích hướng lên trên, sau khi nhìn bé con đem lì xì tối nay toàn bộ đưa cho anh rồi gắng sức mở cửa xe ngồi chui vào ghế phó lái bên trong, Vu Dương đem kính xe ấn hạ xuống, nhìn Vu Phong đứng ở bên ngoài, hỏi anh, “Anh ơi, mình không về nhà sao?”
Vu Phong đè xuống ngọt ngào tuôn ra như suối ở trong lòng, nhìn bé con một cái, “Ừ, em đóng cửa sổ xe lại, buổi tối về gió lớn.”
Sau đó, bé con ấn xuống cái nút, đóng cửa sổ xe.
Bởi vì Vu Dương vào thời điểm buổi sáng thực cẩn cẩn trọng trọng mà đem lì xì Vu Phong cho cất đi, ban đầu Vu Phong chò rằng bé thích tiền, mà bây giwof, anh phát hiện, Vu Dương cũng chẳng thích tiền, mà là ở chỗ lì xì là do ai tặng.
Trên đường lái xe về nhà, tâm tình Vu Phong cực tốt, Vu Dương ghé vào bên cửa sổ ngắm phong cảnh anh cũng không lên tiếng, Vu Dương hôm nay vô cùng đáng yêu.
Tiếp đó, Vu Phong cũng chỉ là đưa Vu Dương đến nhà Lưu Khả Khánh, hôm đó là mùng năm Tết.
Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-tu-quan-he/1615610/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.