Phương Đại Xuyên quay bước bỏ đi.
Lý Tư Niên vội vã đuổi theo, giữ chặt cánh tay hắn, “Anh nghe tôi giải thích đã…”
“Mẹ kiếp cậu đã hứa với tôi thế nào?!” Phương Đại Xuyên quay phắt lại, giọng hắn rất trầm, đè nén cơn giận mênh mông trong lòng, hai tay hắn siết chặt, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Lý Tư Niên né tránh ánh mắt hắn, “Không… Tôi bỏ cho Đỗ Vĩ mà, cô ta sắp chết rồi, nói nhăng nói cuội sao anh còn tin…”
Đôi mắt Phương Đại Xuyên cơ hồ phun ra lửa, hắn chỉ vào Trần Hủy, “Cậu bỏ cho Đỗ Vĩ? Thế cậu nói tôi nghe hành động lúc đó của cậu là sao? Lúc bỏ phiếu cậu quay lại nhìn tôi làm gì? Bỏ phiếu xong còn bảo tôi nhắm mắt làm chó gì nữa?”
“Thì tôi muốn hôn anh mà, lúc đó tôi cứ nghĩ bốn người sẽ cùng chết, tôi sợ anh chết không nhắm mắt thôi mà.” Lý Tư Niên cười xòa, giơ tay định ôm Phương Đại Xuyên, lại bị Phương Đại Xuyên gạt ra.
“Không phải cậu sợ tôi chết không nhắm mắt, mà là cậu sợ tôi tận mắt trông thấy cậu chết!!!” Phương Đại Xuyên thét lớn, hắn nhớ lại giấc mơ nọ, Lý Tư Niên bị súng bắn nát đầu trước mắt hắn, xác y biến thành xác Đỗ Vĩ, nặng nề đổ xuống đất, máu văng tung tóe. Đó chính là nỗi sợ từ trong tiềm thức của hắn, lúc ấy hắn đã nhận ra sự khác lạ của Lý Tư Niên, thực ra hắn không hề bất ngờ trước kết bả ba phiếu, hắn chỉ kinh ngạc bởi cái tên được xướng lên. Nhưng sau khi trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thuy-xin-tinh-giac/1319686/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.