Lý Lập Hành là nữ, con của bà ta tất nhiên không mang họ Lý.
Cơn gió biển thổi qua, Phương Đại Xuyên run rẩy.
Lý Lập Hành tự sát.
Đinh Tư Huy ngồi cạnh hắn trên bãi đá, dõi mắt nhìn biển rộng phía xa, “Hồi em còn nhỏ, mẹ em tự sát.”
Tất cả đều trùng khớp.
“Tôi biết cô muốn giết Đinh Tư Huy.” Tiếng hổn hển của Ngưu Tâm Nghiên càng lúc càng lớn, nhưng âm thanh lại càng lúc càng nhỏ, “Lý do này đã đủ chưa? Nhớ dùng thứ tôi để lại cho cô.” Chị ta mỉm cười.
“Đưa thẻ cho tôi!” Dương Tụng vẻ mặt bình tĩnh, giơ tay đòi Phương Đại Xuyên.
Phương Đại Xuyên không nhúc nhích, “Người ta còn chưa chết, cô nóng ruột quá rồi đấy.”
“Tôi nói đưa thẻ phòng đây!” Dương Tụng thét lên.
Động tĩnh bên này hiển nhiên thu hút đôi tình nhân trong nhà.
Đỗ Vĩ cầm chai rượu, ôm bạn gái trong lòng, “Nói gì thế các anh chị?”
Dương Tụng chỉ vào Phương Đại Xuyên, “Hắn không đưa thẻ phòng cho chúng ta!”
Ba người vây quanh hắn, Phương Đại Xuyên bất đắc dĩ, đành phải đặt đầu Ngưu Tâm Nghiên xuống một phiến đá bằng phẳng, sau đó chậm rãi lùi lại, “Tôi đưa các người đi, các người đừng manh động.”
Hắn tình nguyện phối hợp, nên không ai manh động với hắn, dù sao đọ thể lực ở thời điểm này, không ai muốn chuốc thêm một kẻ địch mạnh.
Bốn người kiềm chế lẫn nhau, chậm rãi lùi về biệt thự.
Chỉ còn Ngưu Tâm Nghiên nằm trên bãi đá.
Không có Phương Đại Xuyên bưng kín vết thương, máu càng tuôn xối xả.
Ngưu Tâm Nghiên vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thuy-xin-tinh-giac/1319675/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.