Edit: Đào Không Chín
Ô ma ma… Tin đức lạp…
Theo sau những câu ngâm tụng cổ xưa khó đọc, bấc đèn đồng bày tại bốn góc lầu các chậm rãi dấy lên tia lửa, xua tan bóng tối trong phòng. Bé gái đang nằm trên giường dừng ngâm tụng, bàn tay nhỏ bé trắng nõn dụi mắt, mí mắt giãy dụa nhấc lên, đôi mắt xám bạc mơ màng.
Ánh mắt đảo qua bốn phía, bé gái lẩm bẩm: “Ta lại ở trong phòng chiến đấu hăng hái đến mức ngủ quên?” Sờ lên tấm chăn lông dê đắp trên người, xem ra đêm qua phụ thân nàng lại đợi nàng say giấc mới về phòng nghỉ ngơi.
Vén chăn xuống giường, Haiyin với lấy mũ che màu tím đặt tại đầu giường đội lên. Sau đó xoay người nhìn về phía giường gỗ tinh xảo nhỏ xinh kia, phát ra một tiếng than thở không phù hợp với lứa tuổi: “Cái giường này thật sự không thể tiếp tục giữ lại.”
Mặc dù cái giường này là phụ thân cùng với đại ca, nhị ca tự tay chế tạo cho nàng, mà nàng cũng cực kỳ yêu thích nó, nhưng đem nó đặt tại trong phòng này lại khiến nó thành chướng ngại vật to lớn trên con đường thành công của nàng.
Đi tới ngồi xuống trước gương lưu ly bày tại cuối giường, Haiyin làm mặt quỷ với mình trong gương, cuối cùng nhíu mày cười khổ. Làm một người lớn lên dưới lá cờ đỏ, vừa học y vừa học luật, vững tin vào khoa học không thể dao động, cho đến bây giờ nàng vẫn không thể tin được mọi thứ nàng trải qua là sự thật.
Chẳng lẽ trong vũ trụ rộng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thuy-hac-am-lap-than-hien-ngang/1737249/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.