...
"Tứ nương, bảo vật xuất hiện rồi".
Chả buồn ngó đến Tiểu Vương, Khổng Lăng như cũ hãy còn dán mắt lên hai kiện pháp bảo, hay đúng hơn là chỉ một trong hai: Túy Linh Lung. Ban nãy, chính nó đã phát ra lời kêu gọi với nàng.
"Đây hẳn là pháp bảo dành cho ta rồi".
Thầm nghĩ, Khổng Lăng hít nhẹ một hơi, đưa tay về trước.
"Ong!".
Gần như tức khắc, phía bên kia, Túy Linh Lung liền có phản ứng. Sau một hồi rung động, nó bắt đầu bay tới chỗ Khổng Lăng, từ từ đáp xuống tay nàng.
"Ra đây chính là pháp bảo năm đó Ái Hậu đã dùng để tranh phong cùng thiên hạ".
"Khổng Lăng ngươi có vẻ thích thú nhỉ?".
Mắt hạnh liếc ngang, Khổng Lăng đáp giọng điềm nhiên: "Hơn mười vạn năm trước, thời đại bách vương tranh hùng, xét trong tất cả, Túy Linh Lung cũng là danh nổi như cồn, pháp bảo sánh được với nó tin tưởng chẳng quá ba kiện. Lại nói, giữa trăm chủng tộc, ngàn vạn ma nhân, có thể lấy phận nữ nhi đàn áp quần hùng, ngoài Ái Hậu ra thiết nghĩ năm đó đã không còn ai...".
"Ra ngươi đối với phong thái của Ái Hậu từ lâu cũng đã hướng tới".
"Còn ngươi?".
"Ta? Thế nào?". - Thi Quỷ hỏi lại.
"Ngươi lẽ nào...".
Khổng Lăng đang nói bỗng dừng, thoáng nghĩ ngợi rồi cười nhạt chuyển ý: "Cũng đúng. Một kẻ lạnh lùng, lại nhẫn tâm như ngươi, có là Hoan Vương hãy còn thua kém".
Lần này, Thi Quỷ dù nghe nhưng đã không hồi đáp. Hắn chỉ im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555671/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.