"Oành...!".
...
Sau tiếng nổ bạo liệt, thân ảnh Thi Quỷ cũng liền hiện ra. Tất nhiên là tại một vị trí khác.
Che chắn trước người Lạc Lâm, với khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, hắn bảo: "Lạc Lâm, ra ngoài trước đi".
"Tiểu Quỷ sư phụ...".
"Ngươi nên làm theo lời hắn". - Lạc Lâm còn chưa nói hết câu thì Khổng Lăng đã chen ngang. Thần tình của nàng, nếu so với Thi Quỷ thì cũng trầm trọng không kém.
Có điều, sự nghiêm túc ấy lại chẳng phải thứ khiến Lạc Lâm để ý; làm nàng bận lòng là một vấn đề khác. Nàng không hiểu. Nàng không hiểu tại sao chuyện lại thành ra như vầy. Nàng không hiểu tại sao Khổng Lăng lại bỗng nhiên ra tay công kích Thi Quỷ. Hai người vốn dĩ là đạo lữ song tu của nhau, đã gắn bó với nhau hơn năm năm dài kia mà...
"Khổng Lăng, tại sao? Tại sao ngươi lại...".
...
"Tại sao ư?".
Khổng Lăng nhìn sang Thi Quỷ, nói: "Đơn giản bởi đây là việc nên làm. Giữa ta và hắn sẽ chỉ có một người được bình an bước ra khỏi toà Hoan Nhạc Thần Cơ này".
"Nhưng ngươi và Tiểu Quỷ sư phụ... Hai người các ngươi quan hệ đâu khác gì phu thê".
"Phu thê?".
Khổng Lăng lắc đầu: "Lạc Lâm, ngươi không hiểu. Từ rất lâu ta đã từng có một lời thề độc, đó là sẽ không bao giờ để cho bất cứ một gã nam nhân nào nhìn thấy chân diện mục của mình. Thế nhưng hắn, hắn chẳng những đã thấy khuôn mặt ta mà còn...".
Hít nhẹ một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555637/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.