Không kịp nghĩ nhiều, Lạc Lâm nhanh chóng chạy vào.
Vừa tới nơi, nàng lập tức hỏi ngay: "Khổng Lăng, chuyện gì vậy?!".
Thân thể trần trụi, Khổng Lăng lo lắng cúi nhìn Thi Quỷ đang run rẩy gần bên, đáp: "Bọn ta đang chuẩn bị song tu thì hắn... Ta nghĩ hắn lại bị công pháp chủ tu trước kia cắn trả".
"Ngươi nói đúng. Chắc chắn là vậy rồi...".
"Khổng Lăng!". - Lạc Lâm giục - "Mau cho hắn dùng máu của ngươi!".
"Ta...".
"Không cần!".
Giữa lúc Khổng Lăng còn đang do dự chưa quyết thì tiếng Thi Quỷ đã cất lên. Cố kìm nén cơn đau, cố giữ cho mình thanh tỉnh, hắn ngẩng đầu lên, trong cái nhìn phủ đầy huyết sắc, gằn bảo: "Hai người các ngươi... ra ngoài hết đi!".
"Nhưng mà Tiểu Quỷ sư phụ ngươi...".
Lạc Lâm nhăn nhó, lựa lời khuyên can: "Nếu không uống máu thì ngươi sẽ lại tiếp tục bị hao mòn thọ nguyên. Sinh mệnh lực sẽ đại giảm...".
"Lạc Lâm!".
Đem câu nói cắt ngang, với gương mặt dữ tợn, Thi Quỷ kiên quyết: "Ta biết mình đang làm gì... Hãy... mặc ta...".
"Nhưng ta... ta...".
"Lạc Lâm, hãy làm theo lời hắn".
Vừa nói, Khổng Lăng vừa nắm tay Lạc Lâm kéo đi. Chừng khi ra tới căn phòng phía ngoài, nàng mới lại tiếp tục: "Lạc Lâm, ta biết ngươi lo lắng cho hắn, nhưng như hắn đã nói, đấy là quyết định của hắn. Hắn không phải trẻ nhỏ vô tri, hẳn tự biết cân nhắc nặng nhẹ".
"Không đúng!".
Lạc Lâm lắc đầu, thần tình kích động: "Tiểu Quỷ hắn không có biết cân nhắc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555621/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.