"Tai bay vạ gió... Đúng là tai bay vạ gió mà...".
Càng ngẫm, trong lòng Lạc Lâm lại càng cảm thấy mình oan uổng, rất chi nghẹn khuất. Nàng đây nào đã làm chi nên tội, nhiều lắm cũng chỉ xem trộm có mỗi một lần, có nhất thiết phải đuổi nàng chạy đông chạy tây, xuôi nam ngược bắc?
"Không được! Không thể cứ tiếp tục như vầy được!".
Hít sâu một hơi, Lạc Lâm hạ xuống quyết tâm, đứng lên, bước tới chỗ Thi Quỷ đang ngồi đả toạ.
"Ê!".
"Ê!".
Sau hai lần gọi, rốt cuộc thì Lạc Lâm cũng thành công đánh thức Thi Quỷ. Ngay khi hắn vừa mở mắt ra nhìn, nàng liền nói: "Tiểu Quỷ sư phụ, ta nói ngươi này. Ngươi và Khổng Lăng kia, các ngươi muốn song tu hay tu luyện gì đó ta mặc kệ các ngươi, nhưng các ngươi làm ơn hãy nhẹ nhàng, êm ái một chút, đừng có mỗi lần ái ân nửa chừng lại bật dậy đánh nhau chí choé được không. Ta đây suýt đã bị hai người các ngươi giết mấy bận rồi a!".
Trái với vẻ vội vàng của Lạc Lâm, thần thái Thi Quỷ lại khá bình thản. Hắn im lặng vài giây, rồi mới đáp bằng giọng tỉnh bơ: "Lạc Lâm, ngươi bây giờ chẳng phải vẫn còn sống sờ sờ ra đó sao? Toàn thân cũng đâu có mất miếng thịt nào".
"Đây là vì ta nhạy bén, nhanh chân tránh né!".
Lạc Lâm tỏ ra tức giận: "Tiểu Quỷ sư phụ, ta đây cũng đâu có đắc tội gì với hai người các ngươi. Hà cớ cứ mỗi lần xung đột, hai người các ngươi lại cứ nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555613/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.