...
"Ừng ực...".
"Ừng ực...".
...
"Ừng ực...".
La hét đã dừng, thống khổ tạm ngưng. Hiện tại, vang lên có chăng là những thanh âm của sự tham lam hòng mong thoả mãn.
Lạc Lâm ngồi đấy, dùng cả hai tay giữ chặt cánh tay Thi Quỷ, trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh, dưới sự thúc giục của Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công ra sức hút lấy tinh huyết. Máu tươi, nó lem cả bên ngoài, dính đầy khoé miệng, làn môi, cánh mũi...
Những tiếng "ừng ực" nối nhau không dứt, đến độ tưởng chừng vô tận. Nhưng... cũng chỉ chừng như. Thực tế, nó chẳng kéo dài quá lâu. Thi Quỷ, hắn nào có nhiều máu huyết để thoả mãn cơn khát của ai kia. Muốn cũng không thể.
Sau cái cau mày, hắn nhanh chóng đem đầu Lạc Lâm gỡ ra, cố giữ nàng yên vị. Nhìn vào đôi mắt còn đong đầy huyết sắc, hắn im lặng chờ đợi. Một sự hao mòn.
Như đã nói, Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công tuyệt chẳng phải thứ có thể dễ dàng an phận. Nó giống như một dạng sinh mệnh, một con quái vật. Nó cần máu huyết để thoả mãn cơn khát, nhưng không có nghĩa chỉ cung cấp máu huyết liền xong. Trước khi lui vào giấc ngủ, nó sẽ quấy phá thêm một lượt nữa. Lần này, thứ nó cần chính là sinh mệnh lực. Nói cách khác, thọ nguyên là thứ tiếp theo sẽ bị nó cắn nuốt.
Tất nhiên Thi Quỷ muốn ngăn lắm. Ngặt một điều là hắn ngăn không được. Tu vi bị phong, muốn vận hành Linh Lung Đồng Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555608/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.