Thời gian chẳng đáng là bao, từ trong im lặng, Lạc Bắc nhấc chân tiến thêm mấy bước, hướng Lạc Lâm ôm quyền cáo lỗi:
"Tiểu công chúa, vừa rồi có chút thất lễ, mong đừng trách".
"Ngươi... thật tin tưởng?".
"Lời của Nghinh Tử luôn luôn đáng tin".
Ra là tin Nghinh Tử tỷ...
Sau khi đã thấu triệt căn nguyên về sự chuyển biến thái độ của Lạc Bắc, Lạc Lâm chẳng những không lấy làm vui mà so ra còn mất hứng hơn trước. Khuôn mặt nghiêng nghiêng, đôi mắt chếch lên nhìn trời, nàng chìa một tay ra, nói: "Tiểu Lạc Bắc, chúng ta đã chào hỏi xong rồi, giờ thì trả ta đi".
Trả?
Trong lòng nhất thời còn chưa kịp hiểu, Lạc Bắc đang định hỏi thì một giọng nói trầm ổn bất ngờ cất lên. Tuy nhiên, đối tượng hướng đến lại không phải hắn.
"Lạc Lâm, như vậy thật rất không tốt".
"Không tốt?".
Chẳng buồn liếc Thi Quỷ - người vừa lên tiếng, trong tư thế quay lưng ngoảnh mặt, Lạc Lâm đáp trả, giọng điệu có phần lãnh đạm: "Có cái gì không tốt? Tài bảo cũng đâu phải của Tiểu Quỷ sư phụ ngươi".
"Tài bảo tất nhiên không phải của ta. Nhưng, nó vốn cũng không phải của tiểu công chúa ngươi".
Chuyển tầm mắt lên trước, Thi Quỷ nhìn về nam tử có tướng mạo ẩn ẩn nhiều nét giống mình, tiếp tục: "Bảo vật vô chủ, ai lấy được thì là của người đó. Lạc huynh đây vốn dĩ tìm thấy trước, sở hữu lại có gì không đúng. Huống chi... Lạc huynh cũng đâu phải người lạ".
Đáp lại Thi Quỷ bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555556/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.