...
...
"Phu... u...".
"Cuối cùng cũng xong".
Tay nâng bút, Lạc Lâm nhẹ thở ra một hơi, vừa cúi nhìn "tác phẩm nghệ thuật" của mình vừa đánh giá: "Ừm, coi như cũng được".
Nhanh chóng đem toàn bộ bút mực cất đi, nàng thoáng chỉnh sửa y phục một chút, sửa xong mới lần nữa ngồi xuống bên cạnh Âm Cơ, cũng chính là tác phẩm nghệ thuật của mình, tay hợp thành chỉ điểm xuống trán đối phương một cái.
"Phốc".
Gần như tức khắc, hai mắt Âm Cơ liền mở ra.
Hệt như ban nãy, trước khi bị Lạc Lâm cưỡng chế khép chặt, hiển hiện bên trong đôi mắt nàng là ngập trời oán hận. Mắt phải vẹn nguyên thì chẳng nói làm gì, sự giận dữ được bày ra rất rõ; riêng phần mắt trái khiếm khuyết mờ đục, lúc này vậy mà cũng ánh lên những tia sắc lạnh ghê người.
Cái nhìn kia, nó quả có phần đáng sợ.
Tiếc rằng...
"Tỷ tỷ này, mắt của ngươi đẹp thật. Rất là sắc sảo nha".
Thần thái vô tư, Lạc Lâm ngồi chống cằm, mặt đối mặt, mắt nhìn tận mắt Âm Cơ, nói lời thành thật: "Ta nghĩ nếu mắt trái của tỷ không bị khiếm khuyết thì hẳn sẽ càng thêm xinh đẹp. Tiếc quá...".
Buông tiếng thở dài "đồng cảm", nàng an ủi: "Nhưng mà tỷ tỷ ngươi đừng có chạnh lòng, so với những nữ nhân khác thì ngươi vẫn là đại mỹ nữ. Mặc dù không bì được với ta nhưng cũng kém không nhiều đâu. Thêm nữa...".
Mau chóng lấy từ không gian giới chỉ ra một chiếc gương đồng kích cỡ lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555529/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.