Cái nhìn nọ, nó chẳng có xấu hổ, duy nhất hiện hữu chỉ mỗi tức giận mà thôi. Lại nói, sự giận dữ của Âm Cơ, dám cá là nó phải lớn lắm. Cặp mắt nàng, chúng đã biểu lộ tất cả, trừng lên thấy rõ.
Không phải mới đây mà Âm Cơ đã tỉnh dậy từ sớm rồi, thậm chí còn trước cả thời điểm Lạc Lâm bắt đầu tiếp cận nàng kia. Giả đò không nghe, vờ như chẳng biết, hết thảy đều là có dụng ý cả. Âm Cơ nàng vốn là đang tập trung suy tính kế hoạch đào thoát...
Nhưng...
Suy làm sao, tính nỗi gì khi mà... khi mà mấy quả tuyết lê của nàng cứ liên tục bị người ta xoa nắn, nhào nặn?
Một hai lần thì thôi cũng được đi, Âm Cơ nàng có thể cố gắng nhẫn nhịn, đằng này...
Càng xoa càng mạnh tay, càng nắn lại càng thô bạo, Âm Cơ nàng chịu thế nào cho được. Nên biết đối với nữ nhân Di Thù tộc các nàng, mấy quả tuyết lê chính là vị trí rất nhạy cảm, so với những nữ nhân khác thì độ nhạy cảm chí ít cũng cao hơn gấp ba lần đấy!
Thú thực, ban đầu Âm Cơ nàng không nghĩ mình sẽ bị Lạc Lâm đối xử như thế này đâu. Nàng tưởng rằng Lạc Lâm chỉ bởi hiếu kì hay cái gì đó đại loại nên mới động chạm vào ngực mình thôi. Nói sao thì đối phương cũng là nữ nhân, hơn nữa dung nhan còn rất đỗi mê hoặc lòng người, lý gì lại có ý đồ bất chính với nàng được...
Âm Cơ, nàng đã cho là như vậy, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555515/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.