"Con mẹ... Ngươi có dâm thì cũng vừa vừa phải phải thôi chứ! "Đêm nay ta muốn được ở cùng nàng"? Ngươi xem ta là cái gì hả? Ngươi nói muốn ở cùng là ở cùng sao? Trong mắt ngươi Âm Cơ ta là cái giếng giữa đàng để cho người ta múc uống chắc?".
"Nói cho ngươi biết, ta đây hào phóng chứ không tùy tiện mà bạ đâu nằm đấy, gặp ai ngủ đó. Âm Cơ ta trước nay chỉ có chơi nam nhân chứ chưa bao giờ để bị nam nhân chơi. Muốn ta làm nữ nhân của ngươi? Muốn ta nằm ngửa dạng chân, khom người chổng mông cho ngươi chơi?".
"Phi! Mơ tưởng!".
Liên tiếp nhổ hai ngụm nước bọt xuống nền, Âm Cơ nói tiếp:
"Diệp Lang Khải, ngươi tưởng mình là ai? Bất quá chỉ là một thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa, dựa vào chút địa vị đã cho mình giỏi hơn người...".
"Cái gì chứ? Bằng mọi giá đều muốn được ở cùng ta? Diệp Lang Khải ngươi đây là đang uy hiếp ta? Bà mẹ ngươi, ngươi tưởng ta sợ chắc?".
Nói tới đây, Âm Cơ hừ lạnh một tiếng, giơ chân đá thêm một cái vào chiếc ghế nằm kế bên, sải bước đi ra bên ngoài, trông bộ dáng thì hẳn là đang định rời khỏi chỗ này.
Nhưng, còn chưa đi được bao nhiêu bước thì nàng đã buộc phải dừng lại. Nguyên do là bởi ngay trước mặt nàng có kẻ đã vừa mới nhảy ra chắn đường. Đúng là Diệp Lang Khải.
"Thế nào? Muốn đánh nhau?".
Trái với dáng vẻ tùy tiện của Âm Cơ, thần sắc của Diệp Lang Khải hiện đang khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555471/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.