"Thái bổ? Là ai thái bổ?".
"Diệp Lang thiếu chủ...".
Lần này lên tiếng không phải Trần Đức mà là Âm Cơ. Nàng nuốt trôi ngụm rượu đồng thời đem chiếc bình đang cầm trong tay đặt lại xuống bàn, nhẹ vỗ ngực rồi tiếp lời:
"Cái này... Khục khục... Cái này để ta tự nói luôn đi... Diệp Lang thiếu chủ, ngươi có lẽ chưa biết, nhưng ở Vô Ưu Động của ta, thủ hạ từ trên xuống dưới vốn hết thảy đều là nữ nhân, cụ thể hơn nữa thì là nữ nhân đơn chiếc. Giống như nam nhân các ngươi, nữ nhân chúng ta cũng có như cầu sinh lý a".
"Mới đầu thì cũng chẳng có gì, chúng ta bắt nam nhân cốt yếu chỉ là để cho bọn chúng phục vụ mọi nhu cầu, từ đi đứng ăn mặc cho đến tắm rửa, sinh hoạt phòng the thôi. Nhưng sau một thời gian, ừm, nếu ta nhớ không lầm thì khoảng năm hay sáu tháng gì đấy, trong một đêm thanh vắng tĩnh mịch, ta bất giác chợt tự hỏi mình rằng: "Trước nay sử dụng bọn nam nhân kia như vậy liệu đã hợp lý chưa? Chỉ để giải quyết nhu cầu sinh hoạt, sinh lý thế thôi thì có lãng phí quá không?"...".
"Cuối cùng, trải qua hồi lâu tự vấn, ta đã quyết định truyền dạy cho các thủ hạ của mình một bộ công pháp thái bổ để các nàng vừa có thể giải quyết nhu cầu sinh lý lại vừa trợ giúp cho tu luyện... Chậc, kể từ khi lên làm động chủ Vô Ưu Động tới nay, trong tất cả những quyết định ta đưa ra thì đó chính là quyết định sáng suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555466/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.