Đáng thương? Nàng hẳn là đáng thương. Có điều... ai thương?
Nhân tình của nàng - Thác Nhĩ Đồ sao? Trông thần thái của hắn, so với trước khi hạ thủ thì còn tốt hơn đấy chứ, nào có nửa điểm gọi là thương tâm, ân hận.
Thân thuộc đã vậy thì huống hồ là người dưng nước lã.
Thi Quỷ, hắn không thương mà cũng chẳng thấy xót. Nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi này khác với cô gái đáng thương bị cường bạo ở Đàm Nghi Sơn, tại sào huyệt của đám đạo tặc Thiên Nguyên. Hoàn cảnh vốn dĩ là bất đồng, không thể so.
Lòng trắc ẩn của Thi Quỷ, nó rất ít ỏi để có thể ban phát cho bất cứ ai và bất cứ sự "đáng thương" nào. Chí ít thì nó chẳng dành cho nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi vừa mới bị giết. Đối với cái chết của nàng hắn chỉ hờ hững buông ra một câu:
"Tới phút cuối vẫn cứ là một nữ nhân ngu ngốc".
Tập trung ánh mắt vào Thác Nhĩ Đồ, Thi Quỷ nói tiếp: "Còn ngươi, Thác Nhĩ Đồ. Hai mươi tiếng ta còn chưa đếm hết một nửa thì ngươi đã xuống tay hạ sát nữ nhân của mình, hành động quả là quyết đoán lắm".
"Các hạ, nàng là nữ nhân của đại ca ta, không phải của ta".
Nghe Thác Nhĩ Đồ nhắc lại ý tứ ban nãy mà hắn đã nói qua, Thi Quỷ nắm tay thành đấm, đặt hờ lên trán, gật đầu:
"Đúng, đúng, nàng ta đúng thật không phải nữ nhân của ngươi mà là bạn đồng hành A4NjNzW của ngươi".
Xem đó là những lời châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555447/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.