"Ực...".
Đứng phía đối diện, Tiểu Kiều nghe nam nhân tuấn mỹ nọ miêu tả tường tận như vậy liền không kiềm được mà nuốt xuống một ngụm nước bọt, thân thể bất giác run lên nhè nhẹ.
Nàng sợ. Nàng sợ mình sẽ giống như những nữ nhân kia, sẽ bị cưỡng bức, giày vò cho tới chết. Nàng... không thể chấp nhận được điều đó.
Thân thể nàng, và cả linh hồn nàng nữa, nàng chỉ muốn dâng hiến cho một người, chỉ duy nhất một người. Trên thế gian này, chỉ có công tử của nàng mới được phép chạm vào nàng.
Đã từ lâu rồi, từ rất lâu rồi, trong tâm trí nàng, nơi con tim nàng, hình bóng của người đó đã in sâu, đã hiện diện ở mỗi ngóc ngách, chiếm lấy từng khoảng trống... Với nàng, người đó quan trọng hơn tất thảy mọi thứ trên đời, chẳng một ai, chẳng một điều gì có thể sánh được.
Hai năm trước, Tiểu Kiều nàng đã chưa kịp nhận thức được tình cảm của mình. Nàng đã không biết rằng mình đối với công tử là cỡ nào yêu thích, là cỡ nào sâu đậm. Nàng thật quá đỗi ngu ngốc khi luôn cho đấy chỉ đơn thuần là sự thân thuộc...
Phải. Tiểu Kiều nàng đã quá ngu ngốc.
Nhưng còn bây giờ thì nàng biết rồi. Chẳng phải mới đây mà kể từ khi nàng và công tử bị chia cách kia. Trong những tháng ngày thiếu vắng hình bóng thân quen ấy, nàng đã nhớ, đã khóc, đã lo lắng, sợ hãi rất nhiều...
Và hôm nay, và bây giờ, sự sợ hãi lại một lần nữa bao trùm lấy nàng. Nàng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555428/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.