"Giết? Ha ha ha...".
Vừa lên tiếng không phải Thi Quỷ mà là một người khác. Một trong số hai tên thủ lĩnh của đám đạo tặc.
Tên thủ lĩnh này bề ngoài tuổi độ bốn mươi, tướng mạo nhìn rất khó coi. Tóc tai thì bù xù, sừng hai chiếc thì đã bị gãy hết một chiếc, răng nanh bốn cái lại gãy mất hai cái, thêm nữa thân mình thì to đùng, bụng như cái trống, trông y như một thùng phuy di động vậy. Đã vậy thùng phuy di động này lại còn chỉ mặc duy nhất mỗi một cái quần cộc ngắn ngủn nữa chứ...
"Ực".
Nuốt xuống một ngụm nước bọt, tên thủ lĩnh giống như thùng phuy nọ liên tiếp vỗ bụng ba cái, vừa vỗ vừa nói lớn:
"Đại mỹ nhân à đại mỹ nhân, nàng thật là... Ha ha ha... Thật là... Ha ha ha...".
Phía bên kia, Lạc Lâm nghe "thùng phuy" vừa nói vừa cười lên những tiếng quái dị thì mím môi, quay đầu nhìn sang, hai tay chống hông, chân dang rộng, thẳng lưng mở miệng:
"Thật là... Thật là ha ha ha... Thật là ha ha ha... Ê, ngươi đây là nói tiếng của con gì thế?".
Câu nói vừa rồi của Lạc Lâm, chẳng cần nghĩ cũng biết là cố tình nhạo nhái châm chọc. Đến kẻ ngốc còn nghe ra được...
Tất nhiên, "thùng phuy", hắn cũng nghe ra được. Những lời nhạo nhái châm chọc kia của Lạc Lâm, nó đã khiến hắn tức giận. Thế nhưng cơn giận của hắn, nó đã không tồn tại lâu lắm, vài giây bất quá thì liền tan biến.
Dưới cái nhìn nghi hoặc của Lạc Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555402/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.