Thú thực, mới đầu Lạc Lâm nàng đã khá sốc. Nàng thật tình là chẳng muốn tiếp nhận chuyện ấy một chút nào cả.
Nhưng... sự thật thì vẫn cứ là sự thật. Nó đâu có vì Lạc Lâm nàng mà thay đổi. Muốn hay là không muốn, bất kể nàng suy nghĩ và nhìn nhận thế nào thì cũng chẳng thể đem sự thật che đi được. Có che thì cũng chỉ là lừa người dối mình mà thôi...
...
"Lẽ nào Huyết Ma Kinh và Cửu Thiên Huyền Công thật sự lợi hại như vậy sao?".
Bất giác, Lạc Lâm bỗng cúi đầu trầm tư.
Và rồi sau một lúc nghiền ngẫm, nàng ngước lên, thoáng ngó qua Thi Quỷ rồi lắc đầu.
"Công pháp dù có lợi hại thì người tu luyện cũng phải phát huy được cái đã... Cùng một công pháp, người có tư chất, ngộ tính khác nhau thì tu luyện sẽ cho ra kết quả khác nhau a. Có khi chênh nhau như trời với đất cũng là bình thường...".
"Lại nói, Huyết Ma Kinh và Cửu Thiên Huyền Công đều khó luyện như vậy, muốn thành thạo, phát huy nào có dễ...".
"Thế nhưng Tiểu Quỷ sư phụ, hắn chẳng những tu luyện tâm pháp rất nhanh mà ngay cả thuật pháp thần thông cũng tiến bộ thần tốc, thậm chí lại còn đột phá nữa...".
"Ài... Dị loại a...".
...
Lạc Lâm, nàng đã nghiền ngẫm, nghĩ ngợi và lẩm bẩm như thế đấy, rất lâu. Tuy nhiên, cũng chỉ là đã. Bây giờ thì không phải nữa. Hiện tại thì nàng đã ngủ.
Lạc Lâm, nàng nằm đây, trên một tấm chăn màu hồng phấn - màu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555394/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.