Nhưng thực tế thì thế nào, Thi Quỷ hắn và đám đạo tặc kia có oán thù sao?
Khẳng định là không có. Kể từ thời điểm hắn đến Đà Lan Giới, đến Đại La, suốt hai năm qua hắn đều chưa từng bước chân ra khỏi thành đấy.
Cái gì thù oán? Thi Quỷ hắn và đám đạo tặc kia vẫn còn chưa từng chạm mặt kia mà. Đối với hắn thì đám đạo tặc kia bất quá cũng chỉ là người dưng nước lã, những kẻ xa lạ không quen không biết thôi.
Thế đấy, chỉ là kẻ xa lạ mà lúc ra tay hắn còn hung ác dọa người như vậy...
Thi Quỷ, hắn nhất định là một kẻ hiếu sát có tâm địa tàn độc. Lạc Lâm tin chắc là như vậy.
Nếu như ở đây là Đại La Thành, là phủ thành chủ, Lạc Lâm nàng tất nhiên cũng sẽ không quá để ý đến sự hung ác của Thi Quỷ, tuy nhiên, nơi này lại chẳng phải phủ thành chủ, chẳng phải thành Đại La mà là chốn hoang sơn dã lĩnh, là sào huyệt của đạo tặc. Tại chỗ rừng núi hoang vu này nàng chỉ có một hộ vệ duy nhất là Nghinh Tử, thế nhưng từ đầu chí cuối, trong suốt cuộc hành trình nàng vẫn chưa một lần thấy mặt Nghinh Tử a. Thú thực thì đối với sự bảo hộ vô hình của Nghinh Tử, Lạc Lâm nàng rất là bất an...
Người có thể tin tưởng thì không thấy được trong khi kẻ thấy được thì lại...
Trước chẳng nói làm gì, Lạc Lâm nàng còn chưa nhận thức rõ bản chất của Thi Quỷ, bằng như bây giờ, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555380/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.