Cuộc nói chuyện giữa đám người Thiên Nguyên cứ thế diễn ra thêm một lúc nữa thì kết thúc. Sau cùng, khi tất cả đã được bàn bạc xong xuôi đâu đấy, tên cường giả thứ nhất, cũng tức Khang Hải chợt hướng Thiên Nguyên, nói:
“Lão đại, chính sự đã bàn xong, vậy bây giờ...”.
Tới đó, Khang Hải ngưng lại, chuyển mắt nhìn qua cô gái đang bị trói đặt nằm trên đất, cười ẩn ý tiếp lời: “Cô gái này, lão đại muốn xử trí ra sao?”.
“Khang Hải!”.
Khang Dã cau mày, nghiêm giọng bảo: “Nữ nhân là do lão đại bắt về, xử trí thế nào là chuyện riêng của lão đại”.
Quay sang Thiên Nguyên, Khang Dã dịu giọng lại: “Lão đại, đệ đệ thiếu phép tắc, mong đừng chấp nê”.
“Khang Dã, coi ngươi kìa”.
Thiên Nguyên cười xòa, bảo: “Cái gì mà chuyện riêng, chúng ta là huynh đệ, bất quá chỉ là một nữ nhân...”.
Thoáng liếc qua cô gái dưới đất, Thiên Nguyên lại đưa tay vuốt chòm râu bạc, nói tiếp: “Nữ nhân này tư sắc không tệ, tu vi cũng đã là Linh châu đệ tam trọng, hơn nữa lại còn là xử nữ...”.
“Chậc chậc... Bấy lâu nay vì nhiệm vụ cấp trên giao phó, thường xuyên bận rộn nên loại hình khả ái thanh thuần này thật sự là hiếm khi được thưởng thức”.
Tiếu ý nồng đậm, Thiên Nguyên hơi híp mắt, lần lượt ngó qua ba người Khang Hải, Khang Dã cùng Ban Đạt, sau cùng thì hỏi:
“Thế nào? Các ngươi muốn thưởng thức chứ?”.
“Chuyện này...”.
Khang Dã chần chừ, đáp: “Lão đại, nữ nhân là do lão đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555348/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.