Thực tế, chuyện đã diễn ra như những gì nó phải. Lạc Lâm, nàng hiện đã bắt đầu tiếp cận Địa Ma Tích. Nàng là ma nhân, Địa Ma Tích kia là ma thú, không cần thiết phải động lòng trắc ẩn làm gì.
“Hừ hừ...”.
Dừng lại cách Địa Ma Tích chừng độ ba bước chân, Lạc Lâm ngó thấy nó nằm thở những hơi mệt nhọc thì hé môi cất tiếng:
“Ồ, tiểu ma thú ngươi vậy mà còn chưa chịu chết...”.
“Chậc chậc... Sớm muộn gì cũng phải chết, ngươi tránh tránh né né làm chi cho mất công chứ”.
“Thấy ngươi đau đớn như vậy, thôi thì để ta tiễn ngươi lên đường đi”.
Nói đoạn, Lạc Lâm giơ ngón trỏ về trước, chuẩn bị xuất ra thêm một đòn Huyết Ma Chỉ.
Chỉ là, thần thông sắp hoàn tất thì nàng đột nhiên dừng lại, không thi triển nữa.
Thay vì kết liễu Địa Ma Tích thì nàng chợt quay đầu hướng Thi Quỷ giơ tay vẫy gọi:
“Tiểu Quỷ sư phụ! Sư phụ Tiểu Quỷ!”.
“... Ngươi nhìn thấy rồi chứ? Bổn công chúa đã thắng! Cái mông của ta không phải là không cho ngươi đánh mà là ngươi không có bản lãnh đánh! Tiểu Quỷ sư phụ ngươi chờ dập đầu trước mặt bổn công chúa đi!”.
Trái với dáng vẻ vui mừng đắc ý của Lạc Lâm, phía bên này Thi Quỷ lại đang nhíu mày trầm mặc.
Đừng hiểu lầm, Thi Quỷ hắn chẳng phải vì thua cuộc mà bày ra bộ dạng như thế. Ván cược này nó vẫn chưa kết thúc. Thi Quỷ hắn không tốn công diễn kịch một hồi để rồi cuối cùng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555345/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.