...
...
Trời hiện đã là canh năm, trăng cũng sắp khuất dạng. Bên ao nước lúc này đã không còn ai đứng nữa. Thi Quỷ, hắn đã di dời sang nơi khác.
Nơi mà hắn đã dời qua đây, tính ra thì cũng chẳng xa xôi gì mấy. Nó gần lắm, chỉ cách vị trí bờ ào mà hắn đứng trước đó tầm độ chục bước chân thôi.
Lại nói, dời qua đây cũng không phải mỗi mình hắn, băng nhân được hắn điêu khắc ra cũng là như vậy, đã chuyển đi. Tất thảy là ba bức. Một là băng nhân hình hài Tố Thanh; Còn một thì chính là nữ nhi của hắn: Tâm Lan; Về cái cuối cùng... Như cũ vẫn là hình dạng nữ nhân, một người thân thuộc nữa của hắn: Na Trát Sa Đài.
Thê tử, nữ nhi, a di, ba người đã chết hôm nay lại được tái hiện dưới bàn tay Thi Quỷ, trong hình hài những khối băng lạnh.
Thi Quỷ, hắn đang muốn làm gì với chúng đây?
...
“Tố Thanh, Tâm Lan, a di...”.
Đứng trước ba bức băng nhân, Thi Quỷ lần lượt nhìn từng người, vừa nhìn vừa nói: “Các người đều đã đi cả rồi...”.
“Ở đây... Chỉ còn lại mỗi mình ta...”.
...
“Ta bây giờ... Có còn giống năm đó không? Có còn giống ngày đó không?”.
“Thế gian liệu còn ai nhận ra ta? Và còn ai sẽ nhận ra ta?... Đi đến cuối cùng, bên ta lại còn ai?”.
...
Liên tiếp là những câu hỏi. Nhưng, là hỏi người hay hỏi mình?
Thi Quỷ, hắn thật cũng chẳng biết nữa. Tâm trí hắn bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555305/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.