...
“Nàng ấy thật sự đã giúp ta rất nhiều”.
Sâu trong cánh rừng trúc, vẫn tại vị trí mà mình đã tập luyện suốt hơn mười ngày qua, Thi Quỷ ngồi tựa lưng vào một thân trúc cao lớn, khẽ giọng: “Vẻ ngoài tuy chẳng giống ai, hành vi đôi lúc cũng nắng mưa thất thường, thế nhưng nội tâm...”.
“Nếu bỏ đi một vài thứ, hoặc là nói có thêm một vài thứ, như vậy nàng hẳn sẽ là một nữ nhân rất tốt”.
“Chỉ là...”.
Như vừa nghĩ tới điều gì trở ngại, Thi Quỷ lắc đầu thở nhẹ:
“Chúng ta đã gặp nhau quá muộn rồi...”.
Nói xong, Thi Quỷ chậm rãi chuyển mình đứng lên, tiếp tục một quá trình tu tập khác.
Hôm nay Nghinh Tử đã không đến.
...
Ngày nối ngày, đêm nối đêm, Thi Quỷ đã liên tục tu luyện. Từ đầu đến cuối đều chỉ có mỗi Băng Ngưng, chỉ một thần thông duy nhất.
Với mục tiêu đem Băng Ngưng phát huy đến tận cùng, hắn đã không ngừng cố gắng, không ngừng nỗ lực, chưa từng gián đoạn một ngày nào.
Cứ thế, hắn tu luyện, tu luyện và rồi lại tiếp tục tu luyện... Cuối cùng, chẳng rõ là sau bao nhiêu lần tu luyện, sau bao lần cùng Nghinh Tử đối chiến để rồi phải mang thân tơi tả trở về nhà, rốt cuộc thì cũng đến lúc hắn dừng lại.
Ba tháng đã trôi qua. Thời hạn cá cược giữa hắn và Lạc Lâm đã hết.
Kết quả ư?
Cần thiết phải nói ra sao?
Lạc Lâm, nàng đã là huyết lệ của Thi Quỷ, ý nguyện của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555300/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.