...
...
“Crắc... Rắc...”.
“... Crắc...”.
“Vẫn còn quá kém”. - Chân đạp trên một thân trúc do chính mình đánh gãy, Thi Quỷ cau mày nhìn lớp băng vừa vỡ vụn, lẩm bẩm.
“Dựa vào cảnh giới Linh châu đệ bát trọng hiện giờ của ta thì đã đủ để đánh ra được bốn mươi thước dư, thế nhưng từ nãy giờ, cao nhất mới chỉ là hai mươi lăm thước...”.
“Xem ra tu vi tăng tiến, linh lực mạnh mẽ cũng không thể làm uy lực thần thông tăng lên quá nhiều”.
Nhẹ lắc đầu, Thi Quỷ thở ra một hơi, điều chỉnh tâm tình trong chốc lát rồi lại tiếp tục tập luyện.
Thần sắc loáng cái đã nghiêm túc lên hẳn, hắc y không gió tự bay, hắn chầm chậm nâng cánh tay phải lên...
Chợt, ánh mắt lóe qua một đạo hàn quang, hắn bất ngờ xòe rộng bàn tay, tung chưởng về phía trước!
Ngay lập tức, một tia sáng màu làm bay ra, để rồi chỉ sát na sau đấy, dưới sự khống chế của Thi Quỷ, nó bỗng tách nhỏ thành hàng ngàn quang điểm li ti, đồng loạt bay về tám hướng. Cùng với đó, không gian trong phạm vi hai mươi sáu thước cũng mau chóng đông cứng lại.
Chẳng nghi ngờ gì nữa, thứ mà Thi Quỷ vừa mới thi triển ra đây, nó rõ ràng là Băng Ngưng đã từng được dùng để giam cầm Bích Hải Thiên Ma Tằm của Lạc Lâm. Tuy nhiên, so với ngày đó thì Băng Ngưng bây giờ đã có ít nhiều sai biệt. Từ mười thước nó đã tăng lên thành hơn hai mươi thước, màu sắc cũng là đậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555283/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.