...
Có một điều mà không thể không công nhận, đó là Thi Quỷ thật sự rất “tùy tiện”. Tu vi bản thân bất quá mới chỉ là Linh châu đệ thất trọng, mang phận tù nhân và trên hết gốc gác còn là một Dị Chủng - những kẻ vẫn luôn bị coi là thấp hèn và phải chịu ghẻ lạnh nhất - vậy mà lại có thể đứng trước một vị chân nhân xuất thân từ một chủng tộc đại ác ma cao quý thản nhiên trò chuyện như hai người bằng hữu, lại còn cất lời nhờ vả, quả thực... Tâm “cao” hơn người khác không ít.
Tuy nói quan hệ giữa hắn và Nghinh Tử những ngày qua tính ra không tệ, nhưng nhân tâm vốn chưa bao giờ là dễ nắm bắt, dạ chân nhân thì lại càng khó dò...
Sự “tùy tiện” kia của hắn, thiết nghĩ hẳn cũng chẳng đơn thuần là tùy tiện đi...
Nhưng bất kể có là gì đi nữa, hiển lộ chân tâm hay âm thầm che đậy, hết thảy đều vẫn là chuyện của Thi Quỷ hắn; Về phần Nghinh Tử, có lẽ nàng cũng chẳng muốn dò xét, tìm hiểu lắm đâu.
Thực tế, theo những gì đã và đang diễn ra thì rõ ràng là nàng đã không hỏi han, cũng không thắc mắc cái gì về mối quan hệ giữa mình và Thi Quỷ cả. Nó đến và nàng đón nhận một cách tự nhiên, tin tưởng cũng là tự nguyện.
Biết đâu kể từ sau cái đêm nghe đàn rơi lệ đó, cái đêm mà thời gian như ngưng đọng đó, trong lòng nàng, Thi Quỷ đã có một vị trí nhất định nào đấy.
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555249/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.