...
“Khá hơn một chút rồi đấy”. - Hiện ra trên một thân trúc khác, Thi Quỷ lại như cũ đem kim châm bẻ gãy, cất lời bình phẩm.
Lẽ dĩ nhiên, lời bình phẩm nọ đã không thể nào khiến cho Lạc Lâm vui vẻ được. Ngược lại và ngược lại, nó làm nàng càng thêm tức giận.
“Đồ Tiểu Đầu vô dụng! Đồ Tiểu Đầu ăn hại! Ngươi đánh đấm cái kiểu gì thế hả?!”.
“Ngươi... Ngươi thiên chi kiêu tử, thiên chi kiều nữ cái khỉ!”.
Giận cá chém thớt. Rõ ràng là giận cá chém thớt.
Lạc Lâm, nàng đã bị Thi Quỷ làm mất hết bình tĩnh rồi.
Chỉ tội cho Bích Hải Thiên Ma Tằm, khi không lại bị chửi oan. Thật sự là rất oan.
Thiên chi kiêu tử, thiên chi kiều nữ thì cũng cần phải lớn mới mạnh được a!
Nó sinh ra mới được bao lâu? Còn chưa đầy tám năm đấy!
Xét trong tầng lớp ma thú, ma trùng, ở độ tuổi này liệu có mấy tên lợi hại được như nó?
Vậy mà bây giờ... Vậy mà bây giờ nó lại bị người ta chửi là “vô dụng”, “ăn hại”...
Thế thì cũng thôi đi, đối phương lại còn đem cả thân phận “thiên chi kiêu tử, thiên chi kiều nữ” mà nó vẫn luôn tự hào bấy lâu ra xúc phạm...
Quá oan uổng rồi! Quá đáng giận rồi!!
“Rít rít rít... Rít rít rít...”.
Ngự giữa không trung, chiếc miệng bé tí của Bích Hải Thiên Ma Tằm liên tục kêu thé lên.
Nó thật sự đang khá là tức giận. Nửa vì Lạc Lâm, phần vì Thi Quỷ. Kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555239/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.