Có điều, đó cũng chỉ là của nàng, không phải của Thi Quỷ.
Trái với vẻ nghiêm túc trên mặt mình, Thi Quỷ hồi đáp với giọng điệu khá tùy tiện:
“Không có gì, ta chỉ là không muốn lát nữa bị suy kiệt tinh khí mà chết thôi”.
“À, còn việc này nữa”.
Như chợt nhớ ra gì đó, hắn căn dặn: “Lát nữa, trong lúc ta tiến hành áp chế, kiểm soát huyết dịch của muội muội ngươi, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, bản thân ta hay muội muội ngươi, dù trên người chúng ta có xảy ra chuyện gì, có phản ứng ra sao thì các ngươi cũng tuyệt đối không được can thiệp vào nếu ta chưa lên tiếng... Quá trình áp chế Tiên Linh Chi Huyết này chỉ có thể từ ta mà tiến hành, bất kỳ một ngoại lực nào trực tiếp tác động mà chưa thông qua sự khống chế của ta thì đều sẽ gây cản trở, thậm chí là khiến tất cả công sức đổ sông đổ bể. Tới chừng đó, mạng của muội muội ngươi sẽ chẳng còn ai có khả năng cứu lại được nữa đâu”.
Dặn dò xong Thi Quỷ liền nâng mình lên không trung, hai chân xếp lại, tay đặt lên đùi, mắt khép hờ, linh lực nhanh chóng được điều động, từ đầu đến cuối đều chẳng màng tới phản ứng của Lạc Mai Tiên, cứ như thể trong mắt hắn ý kiến của nàng không chút giá trị gì vậy.
Trước thái độ “xem nhẹ” mình kia, Lạc Mai Tiên đương nhiên là chẳng dễ chịu gì. Nhưng là, lúc này thì nàng đã không để ý nhiều nữa. Mọi sự quan tâm của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555170/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.