Sau khi Lạc Mai Tiên rời đi, còn lại một mình trong phòng, Lạc Lâm liền ngã lưng ra giường, cũng không kHp7JR0 buồn đá động gì đến việc điều tức hấp thu dược lực nữa. Giải dược mà ban nãy cô bé uống vào vốn thuộc loại cao cấp, hơn nữa lại rất an toàn, chẳng cần điều tức thì độc tố của Vong Tức trong người cũng sẽ được hóa giải triệt để thôi. Cùng lắm là chậm thêm một chút...
“Ài... Ngẫm lại thì tỷ tỷ nói cũng có lý, Thác Đán dù sao cũng là bằng hữu tốt nhất của ta, lừa gạt như vậy thật không nên...”.
“Nhưng nếu ta mà kể ra chân tướng thì không ổn, rất dễ xảy ra xung đột...”.
“Ài... Thôi thì đâm lao phải theo lao, đợi sau này có cơ hội sẽ bù đắp vậy”.
...
Quyết định xong xuôi, Lạc Lâm nhanh chóng ngồi dậy, đưa chân bước xuống giường, hướng cửa phòng đi ra ngoài.
Đi được một đoạn, bước chân cô bé chợt dừng lại. Phía trước, cách cô bé vài sải tay, có ba thân ảnh đang đứng, dáng vẻ như là đã đợi sẵn từ lâu.
“Tiểu công chúa”.
“Tiểu công chúa”.
“Tiểu công chúa”.
Gần như đồng thời, ba giọng nói nhu thuận vang lên.
Tiến gần thêm một chút, Lạc Lâm lúc này mới lên tiếng đáp lại:
“Mịch Mịch, La La, Sa Sa, các ngươi đi dọn dẹp rồi thay cánh cửa phòng bị hủy kia đi”.
“Vâng”.
“Vâng”.
“Vâng”.
Tiếp tục vẫn là ba tiếng nhu thuận đồng loạt cất lên. Kế đấy, ba tì nữ không ai bảo ai, tất cả cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555070/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.