“Độc Cửu”. – Ánh mắt cảm kích, Lạc Mai Tiên hướng Độc Cửu nói – “Đã làm phiền ngươi rồi”.
“Đại công chúa xin đừng nói vậy. Nếu không nhờ người thì Độc Cửu cũng đã không có ngày hôm nay”. – Độc Cửu lắc đầu, đáp.
Dừng một chút, hắn nói tiếp, giọng ẩn ẩn có chút quan tâm: “Tình trạng của tiểu công chúa chẳng có gì đáng ngại, đại công chúa người cũng đừng lo lắng quá. Vừa rồi ta đã cho tiểu công chúa dùng Đại Thanh Trần Đan, sau khi ngủ một giấc thì thể xác lẫn tinh thần đều sẽ ổn định lại thôi”.
“Độc Cửu, ta biết rồi”.
“Đại công chúa, nếu không còn chuyện gì nữa thì ta xin phép cáo lui”.
Nhếch môi cười nhẹ, Độc Cửu nói tiếp: “Vừa rồi vội chạy tới đây, vẫn còn một ít dược thủy chưa kịp pha chế xong”.
“Được rồi, vậy ngươi hãy trở về đi”.
“Vậy ta xin phép”.
...
Sau khi Độc Cửu rời đi, thần sắc của FqpzF94s Lạc Mai Tiên cũng dần chuyển từ ôn hòa sang vẻ trang nghiêm.
Nàng nói trong khi mắt còn không thèm nhìn nam nhân duy nhất đang có mặt trong phòng:
“Âu Quyền, ngươi không định cho ta một lời giải thích sao?”.
Được hỏi, nam nhân với gương mặt bị bỏng liền cúi đầu: “Là thuộc hạ nhất thời sơ suất, xin đại công chúa trách tội”.
“Nhất thời sơ suất?”.
Lạc Mai Tiên xoay người lại, nhìn thẳng vào đối phương trong khi ngón tay thì chỉ về phía muội muội đang nằm trên giường của mình, giọng lại lạnh thêm vai phần:
“Âu Quyền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555039/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.