Đây không phải lần đầu tiên cô gái ngồi hát bài hát này để ru cho muội muội mình ngủ. Và chắc chắn cũng sẽ không phải là lần cuối cùng.
Từ khi Lạc Lâm còn rất nhỏ thì nàng đã thường xuyên ngồi hát cho cô bé nghe rồi. Mẫu hậu nàng đã chẳng còn nữa, bao năm qua tỷ muội nàng đều nương tựa vào nhau mà sống. Nhất là kể từ lúc tỷ muội nàng bị điều tới Đại La Thành mà theo như ý chỉ đại khái viết xuống là: Sắc phong đại công chúa Lạc Mai Tiên làm Ly Vương, ban cho Đại La Thành làm lãnh địa, từ nay trấn giữ biên giới phía bắc, chuyên tâm chính sự...”.
Là thế đó. Ly vương, lãnh chủ vùng đất Đại La...
“Phụ hoàng à, sao người không viết thẳng xuống là lưu đày tỷ muội con...”.
Hướng mắt ra cửa sổ, trong cái nhìn xa xăm vô định, cô gái, cũng tức đại công chúa Lạc Mai Tiên khẽ lẩm bẩm.
Nàng không phải kẻ ngốc. Nàng thừa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Cái tước vị Ly Vương được ban cho này, nó chính là một hình phạt, là gông cùm xiềng xích nàng...
Với bản thân, Lạc Mai Tiên nàng cũng chẳng ca thán cái gì. Dẫu sao thì kể từ thời điểm mẫu hậu mất, nàng cũng đã chán ghét hoàng cung, chán ghét đế đô lọc lừa xảo trá đầy rẫy máu tanh vô hình rồi. Thế nhưng còn Lạc Lâm...
Liệu rằng đứa muội muội đáng thương này của nàng sẽ hạnh phúc không? Tại vùng đất Đại La hỗn loạn quanh năm chiến tranh này?
...
Giữa lúc Lạc Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555012/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.