Cánh tay siết chặt đầu Tiểu Hạch thêm một chút, Sâm chốt lại: “Vậy nên ta nói Tiểu Hạch ngươi nghe, tuyệt đối đừng bao giờ ở sau lưng mà nói xấu tiểu công chúa có biết không? Muốn sống lâu thì nhất định không được nhiều chuyện, chỉ cần im lặng mà làm việc thôi. Ngươi hiểu chứ?”.
“H-Hiểu, hiểu...”. – Tiểu Hạch cố gật mạnh mấy cái, đáp.
“Vậy là tốt”.
Buông đầu tên đồng bọn của mình ra, Sâm thở nhẹ một hơi, thoáng điều chỉnh tâm tình rồi đột nhiên quay lại hỏi:
“Tiểu Hạch, những gì ta vừa nói ngươi đều nhớ kỹ cả rồi chứ?”.
“Sâm, ngươi yên tâm. Ta đã nhớ rất kỹ”. – Chẳng chút chần chừ, Tiểu Hạch đáp ngay.
Trong lúc hắn ngỡ rằng tên đồng bọn của mình sẽ hài lòng FqMbxI33 gật đầu thì không, Sâm đã khá tức giận.
Hai cánh tay to lớn lần nữa giữ chặt lấy cái đầu của Tiểu Hạch, Sâm trừng mắt gằn giọng:
“Tiểu Hạch, vừa rồi chúng ta chưa từng nói cái gì cả, hiểu không? Hiểu không?”.
Chưa nói gì? Chẳng phải đã nói rất nhiều sao?
Khuôn mặt xấu xí của Tiểu Hạch nhất thời trở nên mờ mịt. Hắn quả thật không hiểu được mấy lời của Sâm.
Thấy hắn như thế thì Sâm lại càng thêm tức giận. Lực đạo trên cánh tay gia tăng thêm một ít, hắn dùng sức lay mạnh đầu tên đồng bọn của mình, tiếp tục gằn từng chữ:
“Chuyện xảy ra từ nãy tới giờ, tất cả ngươi đều phải quên hết đi. Có như vậy thì mạng sống mới được an toàn biết không. Những gì ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555004/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.