Tám đại tông môn của Vân Lam là vậy, lời nói vốn dĩ là không có cân lượng. Về phía thế lực còn lại: Tứ Thiên Điện.
Trước hết là hai lão nhân Tu Thiện – Tu Chiến, tuy rằng bọn họ xuất thân từ đại thế lực so ra còn lớn hơn Hoàng gia của Hoàng Thiên Hóa một bậc nhưng bàn về tu vi, xét đến thân phận thì đôi bên lại chênh nhau không chỉ vài ba đoạn. Hiện tại bọn họ không nói còn tốt, nếu nói ra điều gì khiến Hoàng Thiên Hóa phật ý thì e là sẽ chuốc họa vào thân ngay.
Chân nhân cũng chẳng phải hạng người dễ dây vào.
Ở đây, trong mắt các tu sĩ thì chỉ có duy nhất một kẻ là có tư cách “xen vào” chuyện giữa ba người Lăng Tố, Vương Chi và Hoàng Thiên Hóa: Cố Hồng Nhan.
Có điều... Đến tận bây giờ nàng vẫn không chịu lên tiếng.
Tại sao ư?
Nó chẳng phải đã quá rõ ràng. Trên danh nghĩa thì hiện tại Vương Chi chính là đạo lữ, là phu quân của nàng, chính miệng Cố Hồng Nhan nàng đã ở trước mặt mọi người mà công nhận và đưa lệnh bài vương tử cho hắn.
Thế nhưng hắn đã làm gì?
Từ khi tới Anh Tiên Đài, đứng trên Phong Vũ Kỳ Bàn này, hắn đã đối xử với nàng thế nào?
Trong mắt hắn e là ba chữ “Cố Hồng Nhan” còn không bằng một lóng tay của Lăng Tố kia.
Dưới sự chứng kiến của bao nhiêu người, trước mặt đạo lữ nàng đây mà hắn lại mở lời cùng một nữ nhân khác kết thành đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554947/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.