...
“Ồ”.
Giữa không trung, trên đầu mọi người, sau khoảnh khắc cau mày ngắn ngủi, Na Trát chợt cười nhẹ:
“Coi bộ mối quan hệ này khá là phức tạp đây”.
Khẽ xoay sang trái, nàng bảo: “Ngươi nên xem cho kỹ”.
Đối tượng trong câu nói của Na Trát cũng chẳng phải ai xa lạ, chính là Tâm Lan vốn được Vương Chi mang theo từ ngọn núi vô danh kia tới đây. Khác chăng là so với thời điểm đó thì lúc này, nàng đã tỉnh. Dẫu vậy, nàng hiện vẫn chưa thể cử động, thậm chí đến miệng cũng không thể thốt ra dù chỉ một lời.
Nàng đang bị phong bế, và người ra tay chẳng ai khác ngoài Na Trát.
Trên đường phi hành đến Vạn Kiếm Môn, Na Trát đã nảy ra một ý, đấy cũng là lý do vì sao nàng lại thay Vương Chi giữ lấy Tâm Lan rồi âm thầm tiến vào Anh Tiên Đài này.
Lại nói, trước khi tiến vào đây thì Tâm Lan vẫn còn đang hôn mê, thức tỉnh là chuyện vừa mới đây ít phút. Dĩ nhiên người tác động vẫn là Na Trát...
“Ta biết ngươi có rất nhiều câu hỏi”.
Vén mấy sợi tóc rối trên mặt Tâm Lan, Na Trát lần nữa cất tiếng: “Nhưng ta tin tưởng rất nhanh thôi ngươi sẽ có được tất cả câu trả lời. Từ phụ mẫu ngươi”.
...
Bên dưới.
Sau một đỗi im lặng, cuối cùng thì một giọng nói cũng cất lên:
“Vương Chi, đừng hàm hồ nữa. Chàng đang làm gián đoạn đại hội đấy”.
Chẳng màn đến vẻ bất thiện lộ rõ trong đáy mắt Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554926/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.