“Không thể nào!”.
Tâm Lan có phần kích động: “Vương Chi ngươi khẳng định là đang nói dối!”.
Đó là điều mà Tâm Lan tin tưởng, ít nhất là lúc này. Từ nhỏ đến lớn nàng đều sống cùng mẫu thân mình, tính tình người thế nào nàng hiểu rất rõ. Tuy bề ngoài người luôn tỏ ra lạnh lùng, xa cách nhưng nội tâm thì luôn trong sáng, thiện lương. Nàng không tin người có thể làm ra những chuyện như Vương Chi vừa nói.
Hủy đan điền, nó chẳng khác nào đem tu sĩ giết đi. Để lại không phải chỉ là một vết thương. Huống hồ lại còn đoạn gân cốt...
Một việc nhẫn tâm như vậy, mẫu thân nàng sao có thể làm ra chứ. Đó tuyệt đối không phải tính cách của người. Dù có là kẻ thù thì người cũng chỉ một kiếm giết chết là cùng...
Lùi một bước mà nói, giả sử mẫu thân nàng có thật là đã làm đi, thế thì tại sao bây giờ Vương Chi kia...
Tu vi của hắn rõ ràng là Linh châu đệ ngũ trọng!
Một kẻ đã bị hủy đan điền mà lại còn tu luyện được ư? Hơn nữa chỉ trong vòng hai mươi mấy năm ngắn ngủi?
“Hủy đan điền, đoạn gân cốt?”. – Tâm Lan chất vấn – “Vậy những gì ta đã và đang nhìn thấy là gì? Tu vi của ngươi, thân thể lành lặn hiện giờ của ngươi, toàn bộ đều là ảo giác sao?”.
Đối với phản ứng của nàng, Vương Chi chẳng thấy ngoài ý muốn lắm. Gân cốt có thể không cần đề cập, nhưng còn đan điền... Sợ rằng chưa từng nghe nói có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554887/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.