Nghèo?
Mộ Thiên Thù nhất thời chưa hiểu được, thần tình nghi hoặc nhìn Vương Chi.
Cũng chẳng để nàng nghi hoặc quá lâu, Vương Chi tự mình giải đáp:
“Ngay đến một cái quần, và thậm chí là nội y mà ngươi cũng không mua nổi...”.
Ra là cái này.
Giờ thì Mộ Thiên Thù đã hoàn toàn hiểu được. Đương nhiên là nàng không cho rằng Vương Chi chỉ có ý tứ đơn thuần.
Một trăm thì đến chín mươi chín phần, khẳng định hắn đang châm chọc nàng a.
Cái gì mà nghèo đến dx0NWYmj độ không có tiền mua quần và nội y chứ... Rõ ràng là cố tình...
Nhanh chóng đè nén cảm xúc tiêu cực trong lòng, nàng lấp lửng qua loa:
“Ta... Chỉ là... Chỉ là cảm thấy không thoải mái...”.
“Không thoải mái?”.
Vương Chi lơ đễnh: “Nghĩa là ngươi thích thả rong nhỉ?”.
Lần này thì Mộ Thiên Thù lại im lặng. Nàng không muốn, mà dù có muốn thì cũng chẳng biết nên phản bác thế nào. Bởi vì thực tế, nó trùng khớp với những lời của Vương Chi. Mộ Thiên Thù nàng đích thực là thích thả rong. Bó buộc mà nói... Nó làm nàng rất khó chịu.
Nhưng thế thì có gì sai chứ?
Giống như món ăn vậy thôi, kẻ thích người không, kẻ ăn người bỏ a.
Mộ Thiên Thù chẳng thấy có gì không đúng. Nàng đâu phải hoàng hoa khuê nữ cái gì, rành rành là nữ nhân yêu tộc, hơn nữa còn một thân đơn chiếc, ăn mặc kín kẽ lại vì ai?
Tên nam nhân trước mặt này ư?
...
Khoan đã...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554842/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.