…
Từ trên phiến đá treo lơ lửng, Vương Chi như một chiếc lá nhẹ nhàng đáp xuống đài.
Hôm nay cách ăn mặc của hắn khác hẳn mọi khi. Rất thần bí. Chẳng những từ đầu đến chân đều được bao bọc bởi một chiếc áo choàng màu đen kín mít mà đến cả khuôn mặt cũng được che đi hơn phân nửa bởi một chiếc khăn màu đỏ. Tất nhiên chiếc khăn kia không thể nào là loại vải vóc bình thường được. Nó là một kiện linh khí với công dụng ngăn cản thần thức rất hữu hiệu. Phàm là người đeo nó, trừ phi là tu vi vượt quá Linh châu đệ cửu trọng, bằng không tuyệt chẳng thể nhìn ra được chân diện phía sau.
“Nam Cung, ngươi có thấy Vương Tân hôm nay hơi lạ không?”. – Không ngăn nổi tò mò, Nguyễn Chiến Thiên quay sang Nam Cung Tiểu Nhạc nhỏ giọng hỏi. Thú thực thì từ lúc nhìn thấy bộ đồ của Vương Tân kia thì hắn đã cảm thấy rất nghi hoặc rồi.
Nhưng là nghi hoặc cũng chẳng phải mỗi mình Nguyễn Chiến Thiên hắn, Trầm Thiến lẫn Mai Tiểu Đóa cũng y hệt như vậy. Và đó chính là lý do vì sao cả hai cô gái hiện đều đang hướng ánh mắt về phía Nam Cung Tiểu Nhạc.
Đối diện với những ánh mắt chờ mong kia, trong lòng Nam Cung Tiểu Nhạc thật là có chút bất đắc dĩ.
“Các ngươi đừng có nhìn ta, ta cũng không biết đâu”.
“Nam Cung, chẳng phải ngươi và Vương Tân là sư huynh đệ sao?”.
Thoáng liếc qua Trầm Thiến – người vừa đặt nghi vấn, Nam Cung Tiểu Nhạc bĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554720/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.