🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thế là chẳng mấy chốc, ngay giữa vườn hoa đã có thêm một cái bàn, một chiếc ghế, một cây đàn và… một người đánh đàn.



Trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc nam tử cũng nhẹ nâng ngón tay thon dài đặt lên dây đàn…



“Nàng là trăng sáng, ta là thuyền nhỏ



Nàng xuôi phương Nam, ta ngược dòng biển Bắc



Tạo hóa trớ trêu, một phút lầm lỡ…



… khiến xui ta cùng nàng nên duyên nợ



Ôi duyên nợ…



… là duyên nợ?



Ôi duyên nợ…



… là nợ hay duyên?



Nàng vẫn là trăng, ta vẫn là thuyền



Nàng xuôi phương Nam, ta ngược dòng biển Bắc



Mệnh số trêu ngươi, lòng người bạc bẽo…



… nỡ gây nên bao ly biệt ân cừu



Ái ân xưa…



… ai cam ai nguyện?



Oán thù nay…



… ai nguyện ai cam?



Oán thù nay…



… ai nguyện ai cam?



Oán thù này…



… ai nguyện ai cam?



…”.











Giữa vườn hoa thắm, trong tiếng nhạc thăng trầm, một giọng hát chất chứa ưu thương vang vọng khắp Ác La Tiểu Cốc. Điệu khúc kia, bài ca ấy cứ lặp đi lặp lại, một lần rồi lại một lần, cứ như thể sẽ chẳng bao giờ ngừng, chẳng bao giờ dứt…



Tuy đơn điệu là vậy, thế nhưng đới với người duy nhất đang ngồi lắng nghe là Tiểu Kiều thì nó lại rất hay, rất truyền cảm, mặc dù… cũng rất buồn. Hơn hai mươi năm qua, từ khi Trần Nô gia gia mất, công tử chỉ gảy đúng mỗi khúc nhạc kia, chỉ hát đúng mỗi bài hát

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554666/chuong-169.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phù Thiên Ký
Chương 169: Hồi niệm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.