Gần như cùng lúc, tám thanh bảo kiếm đang xoay quanh người Công Tôn Tiểu Điệp tức thì đại phóng linh quang, nhất tề bay thẳng về phía nam tử.
Và cũng hệt như lần trước, lần này nam tử lại tiếp tục lựa chọn né tránh. Chỉ là... kiếm nhiều quá, hắn tránh không hết. Thế là một kết quả tất yếu xảy ra. Dưới một đường kiếm hiểm hóc, vai trái của hắn đã bị cắt vào một vết sâu.
Chứng kiến hết thảy, Công Tôn Tiểu Điệp liền buông lời châm chọc:
"Chẳng phải lúc nãy ngươi vừa bảo là muốn giết ta hay sao? Giờ ngay đến mấy thanh kiếm cỏn con ngươi còn không tránh được thì lấy cái gì để mà giết ta? Tên kia, rốt cuộc ngươi là con thỏ hay là con lừa vậy hả?!".
Mặc cho đối phương châm chọc, từ đầu tới cuối nam tử vẫn không hề bận tâm, nói gì nhìn, đến cả nghe hắn còn chẳng buồn nghe nữa là. Thứ duy nhất làm cho hắn chú ý chỉ có một: tám thanh linh kiếm cùng hướng điều động lẫn cường độ linh lực của Công Tôn Tiểu Điệp.
Tại sao từ nãy giờ hắn chỉ mãi tránh né mà lại không xuất ra dù là một chiêu nửa thức?
Vì hắn không có lực hoàn thủ?
Thật ra thì hắn đang ước lượng, đối tượng thì hiển nhiên là thực lực của Công Tôn Tiểu Điệp. Kể từ khi hắn xuất đạo tới nay, Công Tôn Tiểu Điệp có thể xem là kẻ địch có thân phận hiển hách nhất mà hắn từng đối đầu. Hắn muốn biết so với đám tu sĩ Linh châu cảnh đệ ngũ trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554640/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.