"Thế này không được. Phải kiếm thứ gì đó cho ngươi lót dạ thôi".
"... Nhưng mà tình trạng của ngươi thế này...".
Nghĩ ngợi một lúc, cô gái rốt cuộc cũng tìm ra được giải pháp.
Vươn tay cầm lên thanh kiếm đặt gần đấy, nàng đem nó rút ra, cứa nhẹ một đường nơi cổ tay cho máu chảy xuống chiếc bát đã được để sẵn bên dưới...
Nhìn một phần tư chiếc bát đã chứa đầy máu của mình, bất giác, hai mắt cô gái bỗng ươn ướt. Nếu nàng nhớ không lầm thì đây là lần đầu tiên mình chảy nhiều máu đến vậy, hơn nữa... lại còn là tự tay mình làm.
"Tại sao ta lại ngu ngốc như vậy chứ...".
Nói đoạn, nàng quay sang Vương Chi hiện còn đang nằm bất tỉnh, mặt mày cau có mà trách cứ:
"Đều tại ngươi hết đấy!".
Thoáng đem vết cắt nơi tay băng bó, nàng cầm bát đưa tới, tách miệng Vương Chi ra, chầm chậm đổ vào...
"Sao ngươi lại như thế chứ!".
Nhìn máu của mình bj đẩy ra ngoài, cô gái bất mãn: "... Phung phí hết máu của người ta...".
Nhẹ cắn môi, cô gái lại lần nữa cầm bát đưa tới, nhưng lần này, thay vì tách miệng thì nàng lại bóp mũi Vương Chi kéo lên.
"Ta xem ngươi còn không chịu nuốt xuống...".
...
Trưa hôm sau.
Vương Chi vẫn nằm đấy, trên chiếc giường tre đơn sơ, và toàn thân thì... bất động.
"Sai lại như vậy nhỉ? Rõ ràng cơ thể cũng không có bị thương tổn gì mà. Theo lý thì hắn phải tỉnh lại rồi mới đúng".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554613/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.