"Cho ta?".
Lão nhân cười mà khinh bỉ:
"Ha ha ha! Thật không nghĩ so với Bát Dực Huyền Linh Xà bọn ta, Bạch Vân Xà các ngươi lại còn miệng lưỡi hơn nhiều. Ma Nha, bớt hoa ngôn đi! Năm đó ngươi đã có thực lực Thiên hà cảnh đệ thất trọng, còn ta thì chỉ mới là Thiên hà cảnh đệ lục trọng, ta dám mở miệng đòi hỏi Long châu sao? Lại nói, cơ hội hóa long vạn năm khó gặp, Ma Nha ngươi cam lòng bỏ qua ư?".
"Thì ra trong mắt Chu Bát ngươi ta chỉ là loại người như vậy, thật uổng cho ta năm đó trước khi chết còn niệm tình nghĩa phu thê mà lưu lại cho ngươi một mạng".
Thanh âm trở nên khác lạ, Ma Nha buồn bã mà rằng:
"Thôi được, nếu đã thế thì ta cũng chẳng còn gì để nói nữa. Chu Bát, cùng ta đi thôi...".
Cùng đi?
Trong lòng lão nhân cực độ bất an:
"Ma Nha! Ngươi tính làm gì?!".
Lần này đáp lại lão nhân không phải giọng của Ma Nha mà là Long châu. Nó đang phát sáng, mỗi lúc một rực rỡ.
Phát giác sự bất thường của Long châu trong cơ thể, lão nhân chẳng dám chần chừ thêm giây phút nào nữa, lập tức vận linh lực đem nó tống ra khỏi cơ thể. Nhưng là... vô ích.
Cảm nhận được hơi thở của tử vong, lão nhân hoảng sợ hét lên:
"Ma Nha! Ngươi điên rồi! Ngươi điên rồi! Mau dừng lại!!".
...
"Ma Nha! Là lỗi của ta! Ta hứa sẽ tìm cách giúp ngươi phục sinh! Ta hứa sau này sẽ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554584/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.