Trở lại chuyện của Vương Tuyết Nghi.
Nàng vừa khắc ấn ký linh hồn lên chiếc giới chỉ màu tím nọ, đó là sự thật. Lý do thì chỉ có một: nàng muốn nhìn xem bên trong giới chỉ rốt cuộc là có những đồ vật gì. Đây không phải vì lòng tham hay gì cả. Nàng hiện đã là cá nằm trên thớt thì tài bảo còn có nghĩa lý gì nữa đâu. Sở dĩ nàng làm vậy chỉ đơn giản là bởi hiếu kỳ.
Cứ coi như là một chút ngu ngốc trước khi nhắm mắt xuôi tay đi.
Nghĩ vậy, Vương Tuyết Nghi khẽ động thần niệm...
Vài phút sau...
Từ bên trong không gian giới chỉ, Vương Tuyết Nghi lần lượt lấy ra hai món đồ vật. Đó là hai cuốn ngọc giản màu sắc bất đồng: một cuốn màu xanh và một cuốn màu trắng.
Cầm cuốn ngọc giản màu xanh lên, nàng khẽ đọc:
"Cửu Âm Minh Nguyệt Thần Công".
Có chút tò mò, nàng đưa thần thức tiến vào...
...
"Quả là một công pháp bá đạo".
"Chín tầng công pháp, hai mươi mốt tuyệt kỹ, mỗi cái đều có uy lực kinh người, khi luyện đến đại thành có thể ngăn sông trảm núi, dời non lấp biển...".
"Nếu như những gì viết trong ngọc giản này là thật thì khi luyện xong tầng thứ chín, tu sĩ có thể bước vào Linh anh đệ cửu trọng, chỉ còn kém một bước nữa là chạm tới cảnh giới cuối cùng trong tám đại cảnh giới tu đạo: Đại hải cảnh".
"Mặc dù ở đây bị thiếu mất ba tầng sau cùng, nhưng thiết nghĩ chỉ với sáu tầng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554575/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.