Sống nghĩa là còn hy vọng, bằng như chết rồi thì tất cả sẽ chẳng còn gì nữa.
Vương Tuyết Nghi nàng muốn sống!
"Créc... c... c...".
Như đáp lại mong muốn của Vương Tuyết Nghi, hư ảnh Tam Túc Kim Ô cất lên một tiếng vang trời, vỗ cánh lao thẳng về phía trước.
Đứng đối diện, khôi lỗi thú nhân mặt không đổi sắc (mà vốn dĩ nó cũng chẳng có sắc để đổi),giơ tay đánh ra một quyền ngăn đón.
Nháy mắt, hư ảnh Tam Túc Kim Ô và quyền đầu của khôi lỗi thú nhân va vào nhau.
"Créc... c... c... c...".
Vẫn là một tiếng ngân vang của Tam Túc Kim Ô, chỉ có điều lần này âm thanh khá là thảm thiết.
Hư ảnh Tam Túc Kim Ô đã hoàn toàn bị đánh tan!
Chứng kiến hiện thực quá đỗi phũ phàng ấy, Vương Tuyết Nghi tức thì biến sắc. Nàng hoàn toàn không ngờ tới kẻ địch của mình lại mạnh đến trình độ này. Một quyền liền đánh tan hư ảnh Tam Túc Kim Ô có thực lực Linh châu đệ tứ trọng, đối phương rốt cuộc là mạnh cỡ nào? Linh châu đệ ngũ trọng? Đệ lục trọng hay là đệ thất trọng?
Càng đoán, tâm tình Vương Tuyết Nghi càng chìm xuồng đáy cốc.
"Hôm nay ta thật là phải táng thân ở chỗ này sao?".
Cõi lòng bất cam, Vương Tuyết Nghi cắn răng, tự mình thiêu đốt chân nguyên...
Nàng đang định thi triển bí pháp!
"Xẹt" một tiếng, cả người nàng hóa thành vệt sáng, trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của khôi lỗi thú nhân.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554564/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.