"Tại sao hắn lại bất tỉnh nữa rồi?!".
Có chút khẩn trương, Ni Na vội dùng thần thức tra xét cơ thể Vương Chi...
Sau khi xác định rằng Vương Chi vẫn ổn, lúc này Ni Na mới buông lỏng. Đưa tay đặt lên ngực hắn, nàng bắt đầu truyền linh lực vào...
Lát sau, Vương Chi lần nữa tỉnh lại.
"Vương Chi! Ngươi tỉnh rồi!".
Gương mặt này...
Rất nhanh Vương Chi đã có thể khẳng định người đang tươi cười nhìn mình chính là Ni Na - hung thủ đã hất tung hắn lên cao. Thế là ngay lập tức hai mắt hắn lại mở to, và... thật may là lần này hắn không bị ngất xỉu nữa. Thay vì ngất xỉu thì hắn lại nhìn nàng chằm chằm, mãi tới khi nàng ngượng ngùng hỏi "Ngươi... ngươi sao lại nhìn ta như vậy?" thì hắn mới khe khẽ thở dài nói:
"Dưa hấu, ta đã chết rồi mà ngươi còn chưa chịu buông tha nữa...".
"Vương Chi...".
Chẳng đợi cho Ni Na kịp giải thích thì Tiểu Bá Vương đã chen vào:
"Huynh đệ, ngươi nói bậy gì vậy. Mau nhìn kỹ lại xem".
"Ồ, Tiểu Bá Vương, ngươi cũng chết rồi hả?".
Lơ đễnh liếc qua một vòng, sau khi nhìn thấy ngoài Ni Na và Tiểu Bá Vương thì Hoàng Nữ Tú Anh, Hà Khương, Hà Linh, Cao Cường, Lê Hậu, Cao Tuyền và cả Lăng Tố cũng đều có mặt đông đủ, Vương Chi không khỏi buồn bã:
"Thì ra tất cả các ngươi đều chết hết rồi".
Dành riêng cho Lăng Tố một cái nhìn ấm áp, hắn nói, giọng đầy tiếc nuối:
"Trưởng lão, thật ra có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554556/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.