"Anh bắt em phải chờ đợi lâu quá đấy Abito".
"Anh xin lỗi, Marine. Em biết đấy, anh vừa có một bản hợp đồng lớn từ nhà xuất bản và anh cần phải hoàn thiện bản thảo theo yêu cầu của họ".
"Giờ thì anh đang kể khổ với em đấy à? Anh muốn gì nào? Em đền đáp anh bằng một cái ôm nhé? Hay là một nụ hôn nhỉ? Nhưng em chắc là anh muốn một thứ còn hơn thế nữa đúng không?".
"Ừ, anh muốn một thứ còn hơn thế nữa".
"Ví như?".
"Trái tim của em".
"Trái tim của em sao? Anh chắc chứ?".
"Có được không?".
"Dĩ nhiên... là không. Abito, anh quá tham lam".
"Marine, anh...".
"Hình như có chuyện gì đó vừa xảy ra với bệnh nhân của em. Em cần phải đến đó ngay, gặp anh sau Abito".
"Marine...".
Cuộc đàm thoại đã kết thúc như thế. Thật ra thì Abito muốn nó kéo dài lâu hơn. Anh thật sự đang cần một cuộc trò chuyện. Thở ra một hơi dài, anh trả chiếc điện thoại về vị trí cũ rồi nằm luôn ra giường. Hôm nay thật sự là một ngày dài với anh. Những bài học, những quy tắc, những khuôn khổ..., tất cả đều làm anh phát chán. Anh không biết tại sao ở thế kỷ hai mươi mốt này lại còn có kiểu sống như thế. Anh muốn rời khỏi đây và trở về Anaheim ngay bây giờ; tuy nhiên, nó vẫn chỉ là cái mong muốn vô nghĩa, hoàn toàn chẳng giúp ích gì cả.
"Ba tháng... Rồi mọi thứ sẽ chấm dứt...".
...
Một giờ sáng.
Cánh cổng nhà Dreamess
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554528/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.