Một ngày kia, khi Claudius tròn mười tám tuổi, anh ta được cha mẹ gọi đến và bảo: "Con trai, nay con đã lớn khôn, đã đến lúc con phải tự bước đi bằng chính đôi chân của mình. Chúng ta đã dạy con tất cả những gì cần thiết, những gì mà chúng ta tích lũy được. Hãy đi và thực hiện giấc mơ của con...". Và như thế, Claudius bắt đầu cuộc hành trình của mình. Anh ta đã đi qua một quãng đường khá dài để đến thị trấn. Tại đây, Claudius xin vào làm công nhân cho một hãng rượu danh tiếng, đúng như ước mơ trở thành một bậc thầy trong việc pha chế của anh. Bằng sự khôn khéo và tài năng của mình, Claudius nhanh chóng nắm bắt được kỹ thuật điều chế những loại rượu ngon nhất của hãng, và thậm chí anh còn sáng tạo ra một vài loại rượu mới với hương vị chẳng chê vào đâu được. Như một điều tất yếu, Claudius có được sự kính trọng và danh tiếng cho mình.
"Abito, ngươi nghĩ cảm giác của Claudius lúc này như thế nào?".
Trước câu hỏi có phần bất ngờ của Rusalka, Abito chần chừ trong chốc lát rồi đáp:
"Có lẽ là hạnh phúc".
"Ngươi sai rồi" - Rusalka lắc đầu.
"Tiểu thư, chẳng phải anh ta đã thực hiện được giấc mơ của mình sao? Còn có điều gì mà anh ta chưa hài lòng ư?".
"Abito, ngươi đang nghĩ Claudius là một kẻ tham lam? Không, anh ta chỉ là đang nhầm lẫn".
"Nhầm lẫn? Về cái gì cơ?".
"Giấc mơ".
"Giấc mơ?" - Abito bắt đầu cảm thấy khó hiểu. Anh đang đợi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554523/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.