...
Sau một hồi quan sát kỹ lưỡng, Ni Na nhìn Vương Chi, giọng nghiêm túc:
"Ngươi thấy thế nào?".
Hơi trầm ngâm, Vương Chi nhận xét: "Đây là máu người".
"Thì ta có bảo nó là máu yêu thú đâu. Ý ta hỏi là ngươi có suy đoán gì?".
"Ừm, ta nghĩ người này đang bị trọng thương".
Chỉ tay về một nơi cách đó không xa, Vương Chi nói tiếp: "Ngươi nhìn xem, đằng kia cũng có vết máu lưu lại. Ở Mê Linh Chi Địa tràn ngập yêu thú này, nếu không phải bất đắc dĩ thì ta tin chẳng ai muốn lưu lại dấu vết như thế đâu".
"Biết đâu người kia chỉ bị thương nhẹ nhưng do tình huống cấp bách nào đó nên mới để lại dấu vết thì sao".
"Nhưng khả năng đó không cao lắm. Dù sao thì ta vẫn nghĩ là người kia đang bị trọng thương. Trực giác mách bảo ta như vậy".
"Trực giác?". - Ni Na chẳng mấy tin tưởng - "Vậy ngươi hỏi cái trực giác của ngươi xem người kia là nam hay nữ".
"Là nam".
"Đoán mò".
...
Qua thêm một đỗi, khi đám người Hoàng Nữ Tú Anh từ phía sau đi tới, trông thấy hai người Vương Chi và Ni Na đang ngồi bàn tán thì không khỏi ngờ vực. Hà Linh là người đầu tiên chạy tới.
"Ni Na sư tỷ, hai ngươi ngồi ở đây làm gì vậy?".
Ni Na chỉ tay xuống vết máu nọ, bảo: "Vì cái này".
"Là máu người sao?". - Hoàng Nữ Tú Anh chen vào.
Đáp lại là cái gật đầu của Vương Chi: "Ta nghĩ hắn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554501/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.