h băng rơi xuống.
“Má ơi” Mạn Dao kinh hô, vội kéo Tịch Hề chạy ra vài bước: “Đúng là bọn gian thương, không có việc gì lại chiếu phim kinh dị, nhàm chán”
Đi theo Mạn Dao, Tịch Hề quay đầu lại xem màn hình, người đàn ông trên đó đột nhiên nhếch môi lên, che lấp ý cười mị hoặc, gương mặt mang theo sức sống, giống như hoa cây thuốc phiện, sa vào là nghiện.
Đi ra khỏi trung tâm thương mại, Mạn Dao thấy cô hồn vía lên mây, vội đưa ngón trỏ chỉ vào ót của cô: “Này, cậu tỉnh lại đi nào”
“A, đau” Tịch Hề nhăn mặt la lên: “Đau chết mất. . . .”
Chân bước lên thềm đá, cô đưa tay xoa xoa ót: “Cậu thiệt là, làm gì cũng phải nhẹ tay thôi chớ”
Đứng trước cửa trung tâm thương mại, xe cộ chạy nườm nượp, Tịch Hề ngẩng đầu nhìn lên trời, đám mây trên đầu như tụ lại một chỗ, tạo thành một vòng tròn khá lớn. Từ trong đó, lốc xoáy hình thành sau đó tản ra xung quanh, tựa như khói lửa đầy trời, đem gương mặt hai người đang ngẩng đầu nhìn nhuộm đỏ rực.
Ầm ────
Phía chân trời, tiếng sấm rền vang nổ tung màng nhĩ, tia sét chỉ các Tịch Hề vài bước, Mạn Dao trở tay không kịp, muốn vươn tay kéo cô lại, nhưng lại bắt vào hư không.
“Tịch Hề ───”
Cô kinh ngạc đứng tại chỗ, người qua đường vội vàng cũng dừng lại tạo thành một vòng tròn tò mò nhìn cô, Mạn Dao mở năm ngón tay ra, thấp thỏm lo âu nhìn quanh, cô khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187909/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.